*tên chương di editor đặt*
Trịnh bộc xạ hỏi, "Bệ hạ nghĩ thế nào?"
Chính Nguyên Đế hiển nhiên rất không vui, ánh mắt càng thêm trầm, nhưng vẫn dằn lại cơn tức, trả lời, "Lĩnh Nam hoang vắng, nào phải đi làm quan, rõ ràng chính là lưu đày, trẫm cảm thấy không thể."
Trịnh bộc xạ nói, "Mũi kiếm nhọn từ đó mới được mài dũa ra, nơi như vậy mới có thể bộc lộ ra tài năng của Trạng Nguyên, nếu không hắn dựa vào cái gì mà làm Trạng Nguyên?"
Chính Nguyên Đế cười lạnh một tiếng, "Trẫm nhớ không lầm thì Trịnh ái khanh đã an bài Bảng Nhãn làm huyện lệnh huyện Tân Bình ở ngay Kinh kỳ, nơi đó gần sát kinh thành, dưới chân thiên tử. Thế mà quay đầu lại muốn đem Trạng Nguyên cử đến Lĩnh Nam, rắp tâm muốn gì đây? Đơn giản chính là Bảng Nhãn xuất thân huân quý, có quan hệ thông gia với Huỳnh Dương Trịnh thị các ngươi, còn Thẩm Hiếu lại chỉ thuộc giới hàn môn mà thôi!"
Chính Nguyên Đế càng nói càng tức, "Ngươi cần gì phải tới hỏi ý trẫm! Trẫm muốn cho người vào Môn Hạ Tỉnh, ngươi lại có thể đẩy người ta đến Lĩnh Nam. Nếu triều đình này do Trịnh ái khanh ngươi một mình định đoạt, không bằng giờ ngươi cầm luôn ngọc tỷ của trẫm trực tiếp triện lên tấu chương đi!"
Tiếng Hoàng đế bạo nộ vang vọng đại điện, bọn cung nữ thái giám rào rào đổ xuống quỳ đầy đất.
Lý Thuật vội tiến lên một bước dìu Chính Nguyên Đế, "Phụ hoàng bớt giận, đừng tức giận hại đến thân thể."
Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-duong-cong-chua/2995552/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.