Tôi trầm mặc nhìn hắn một lúc, hắn quăng cái điều khiển sang một bên, đồng hồ trên tường nhích từng chút một, từng giây từng giây trôi qua,, Chu Thù Cẩm vẫn không định mở miệng nói chuyện.
Sự kiên nhẫn của tôi có hạn, đứng lên chuẩn bị đi, mới dợm chân thì Chu Thù Cẩm ngồi một bên thì Chu Thù Cẩm nhanh chóng bắt lại cánh tay tôi, tôi cúi đầu nhìn sâu vào mắt hắn, hắn vẫn cúi thấp đầu không lên tiếng, ngón tay bấu chặt đến mức muốn khảm vào trong da thịt tôi, tôi “ssh” một tiếng, hắn mới vội vội vàng buông tay. Hai tay vặn lại đặt trên đùi, một lát sau mới ngẩng đầu nhìn tôi: “Tôi nên nói cái gì?”
Tôi không lên tiếng, hắn lại bấu chặt hai tay trên đùi, tôi lại ngồi xuống bên cạnh, ngả vào sofa trả lời: “Nói gì cũng được.”
Chu Thù Cẩm hỏi tôi: “Vậy anh có nói chuyện bình thường với tôi không?”
Hắn còn dám mặc cả với tôi, đúng là buồn cười, liếc mắt nhìn hắn đang chằm chằm nhìn tôi không chớp mắt, tôi không nhịn được nhíu mày gật đầu: “Được.”
Chu Thù Cẩm mím môi: “Tôi được ông nội nuôi lớn.”
Tôi “à”, hắn xoắn tay tiếp tục nói: “Sau khi tốt nghiệp trung học một thời gian…” Hắn ngừng lại như đang suy nghĩ một hồi mới nói, “Chơi hơi quá…”
“À cắn thuốc.” Tôi bổ sung.
Chu Thù Cẩm ngẩng đầu nhìn tôi một cái, hắn mím môi: “Tôi đã không đến trường đại học báo danh, cũng lăn qua lộn lại rất lâu.. ”
Tôi không nói gì, Chu Thù Cẩm nhìn chằm chằm tôi một hồi lâu miệng hơi khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dinh/1039649/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.