Sáng hôm sau, Giang Duy bị đánh thức bởi một hồi chuông cửa ầm ĩ, tuy là nói y phải đi làm, nhưng lại không có vụ gì quan trọng, trước chín giờ thì chưa cần đến cảnh cục. Cùng Lâm Cần nói chuyện lâu quá, không để ý đến thời gian, mãi đến tờ mờ sáng, hai người mới lưu luyến gác máy, cho nên, y cùng lắm mới ngủ được một hai tiếng.
“Ai vậy, chết tiệt, mới sáng sớm đã phá mộng đẹp của ta a…” Bất mãn lẩm nhẩm, Giang Duy đầu tóc bù xù như tổ chim, bò ra mở cửa.
Hóa y vẫn biết đến từ “quấy nhiễu mộng đẹp của người ta” a…Nửa đêm qua, y không phải cũng đã phá giấc nồng của Lâm Cần đó sao…
May là Giang Hoài là đứa hiểu chuyện, có thể tự mình chăm lo cho sinh hoạt thường ngày, nếu giao chỉ trông đợi vào cha là Giang Duy, không chừng, hắn sợ là đã cùng tiểu la bặc đầu1 anh dũng hi sinh rồi.
“Ai đó?”
Nguyên lai định mắng chửi một hồi cái tên hỗn đản kia, nhưng mới mở cửa, Giang Duy liền ngây người.
Đứng ngoài cửa, là người rõ ràng mới gặp tối qua, Lí Hiên, và…Dưới chân hắn là cái túi lớn, chứa toàn bộ tài sản của hắn…
“Buổi sáng tốt lành.”
Lí Hiên cười, nụ cười phi thường sáng chói, rực rỡ đến mức Giang Duy phải nheo mắt lại, không dám nhìn thẳng.
Sau này, xin chỉ giáo thêm.
Kiến chiêu sách chiêu2, chỉ Lí Tu mới làm được
“Ai nha, Giang Duy, nghe nói Lí Hiên bên Nam sở chuyển đến nhà ngươi ở? Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-sinh-hoat/2306830/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.