“Không tồi nha, nhìn lại xem là ai dưỡng chứ, bất quá ta nói ngươi nghe, nhìn qua nhỏ dãi một chút thì được, chứ nếu có gan dám mang đi, đừng nói là ta, Lí Tu sẽ giết ngươi đầu tiền đó.” Có điều từ chiều tới giờ, xem ra, nàng đối với nó cũng có nhiều tình cảm đi.
Bọn họ đều đáng trách, đáng trách vì không nói với nó, dối lừa nó.
“Hahah… Tiểu quỷ kia nói ngọt như mía lùi nha, nhìn thấy ta liền hàm hồ kêu “Tỷ tỷ”…” Nàng là mẹ nó a, lại được nghe một câu “Tỷ tỷ”, này người ta gọi là tự làm tự chịu đi?
Trương Thiến Nhiên lúc trước ra đi thật tiêu sái, dùng son môi viết lại trên gương “Ta đi đây” ba chữ to đùng vĩ đại, lưu lại một đứa nhỏ còn chưa đầy tháng…
Làm hại Giang Duy sáng sớm dậy còn tưởng bị ma ám chứ…
Chẳng qua, nữ nhân, ai chẳng muốn được một lần tự do…
“Giang Hoài…” Trương Thiến Nhiên thì thầm nhớ kỹ tên này, đây là tên con trai nàng.
Mấy năm nay nàng không cùng Giang Duy liên lạc, cũng chưa từng gọi điện hỏi thăm qua…
Vốn cho rằng, nàng ích kỷ như vậy, cho dù gặp nhau, cũng có thể làm như không biết.
Nhưng cuối cùng, nàng vẫn là không kiểm soát được tâm tư chính mình.
Lí Tu chán ghét Trương Thiến Nhiên là đương nhiên a, sinh con xong không chăm, một mình tiêu sái khoái hoạt rời đi.
Đi liền tới bảy năm, nàng cũng chẳng về nhìn nó đến một lần, một cú điện thoạt hỏi thăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-sinh-hoat/2306795/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.