Giang Duy dạo này suy sụp lắm, thường xuyên ngẩn người, đờ đẫn.
Lúc trước nếu như bị đồng nghiệp đi qua, bảo y đờ đẫn gì thế, y nhất định sẽ phản bác lại, “Ta có chỗ nào đờ đẫn chứ! Ta là đang tự suy nghĩ không được sao!”
Chính là, lúc này Giang Duy sẽ chẳng phản ứng gì, mới đầu còn “A?”, sau “Nga”, cuối cùng chỉ “Ân” một tiếng.
… Giang Duy thế này, ai đi qua nhìn thấy cũng cho rằng y không bình thường.
Hơn nữa lại thêm phát biếu của Lí Tu “Không quan tâm”, Đông sở đại biểu nhiều lắm cũng chỉ nghĩ rằng Giang Duy này lại đắc tội gì với Lí tiểu thư rồi đây.
Tuy là bộ dạng Giang Duy rất chi là đáng thương, nhưng đây là chuyện “gia đình” người ta, bọn họ là ngoại nhân, không thể can thiệp được.
Giang Duy cũng Lí Tu quả thật ngẩng đầu không thấy, cúi đầu lại thấy, Giang Duy mấy lần muốn gọi Lí Tu lại, cùng nàng hảo hảo nói chuyện.
Nhưng, nói cái gì đây?
Hiện tại, có phải nàng rất … ghê tởm y không?
Giang Duy vẫn luôn cho rằng mình mạnh mẽ, cho rằng đã tu luyện nhiều năm gian khó như vậy rồi, sẽ không còn sợ bất kỳ lời ra tiếng vào nào hết, đã có thể thẳng lưng đối diện với mọi người, cũng có thể quang minh chính đại mà chiến đấu.
Nhưng vẫn không nghĩ rằng mọi chuyện lại đáng sợ đến mức này,
Trong bụng thầm ủy khuất vạn phần, thích đàn ông có phải lỗi của y đâu, thích người cùng giới thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-sinh-hoat/2306791/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.