Lí Hiên chớp mắt nhìn y, vẫn không nói gì.
Nam nhân trước mặt này, là người đã cùng y chung sống hai năm.
Hai năm rồi, tướng mạo Giang Duy cũng không thay đổi gì nhiều, hoàn toàn nhìn không ra là một anh trai gần ba mươi rồi, chỉ cho người ta cảm giác thanh niên hai mươi bồng bột.
Tính nết thì, lại ngày một càn rỡ.
Có thể do từ lúc cha mẹ y qua đời, không có người chăm sóc, cũng có thể là do khi tuổi còn trẻ đã mang theo một đứa nhỏ, đương nhiên, một lý do nữa là do hắn đã cưng chiều y quá rồi.
Muốn thấy y cười, tùy hứng, nũng nịu, làm trò vô lại cũng được…
Từ khi nào nhất cử nhất động của người kia lại khiến hắn động tâm?
Mẹ nó, Lí Hiên thầm mắng trong lòng, hắn cũng là người, cũng sẽ nói lời thô tục.
“Giang Duy, ngươi muốn ta về sao?”
Lí Hiên nhìn Giang Duy, vẫn là ánh mắt nhìn y hai năm trước, sáng lạn, trong veo, có hồn.
“Đương nhiên,” Không cần lảng tránh nữa, lúc này không cần thiết nữa rồi, trốn tránh hai năm, Giang Duy lúc này cuối cùng cũng có thể nói ra câu nói y vẫn thầm nhẩm trong tâm, “Ta thích ngươi.”
Không chỉ là thói quen.
Hắn không ở nhà, y sẽ nhớ.
Nghĩ hắn sẽ không trở lại nữa, y muốn khóc.
Nếu như hắn sánh vai cùng người khác, y sẽ đau lòng.
Trong nhà những gì thuộc về hắn, hắn đều có thể mang đi, tại sao không mang tất đi?
Những thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-sinh-hoat/2306786/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.