CHƯƠNG 27.
Qua bữa tối, La Tĩnh Hòa cân nhắc giây lát, cười nói: “Ông Kỳ, ừm, hôm nay đã đến công ty anh.”
Kỳ Vân đang ngồi xếp bằng trên thảm, tựa vào sô pha ôm laptop gõ luận văn, cậu dừng lại ngước đầu nhìn La Tĩnh Hòa đang rửa chén trong bếp, không có biểu tình gì quá lớn.
“Ông ấy nói ông ấy phản đối… Anh bảo anh sẽ đối xử với em thật tốt, nhưng dù nói thế nào ông ấy cũng vẫn lo cho em, bằng không mời ông ấy đến nhà chúng ta xem…”
Kỳ Vân đặt laptop xuống thảm, ngửa đầu tựa vào sô pha, rồi chợt nở nụ cười. La Tĩnh Hòa nhìn cậu cười mà như lọt vào sương mù, một lúc lâu sau Kỳ Vân mới ngẩng đầu nói: “Ông ta muốn nói gì thì kệ ông ta. Anh cứ coi như không nghe thấy gì hết đi.”
La Tỉnh Hòa ngẩn người: “Hở?”
Kỳ Vân cười nói: “Suốt mười năm không có tin tức gì, giờ đột nhiên trở về diễn màn tình cảm cha con sâu nặng. Bình thường nếu là phim truyền hình lúc tám giờ, em với ông ta hẳn là sẽ khắc khẩu, xuất hiện hiểu lầm, đầy rẫy xung đột, sau đó đến tập cuối sẽ phát hiện ra năm đó tất cả đều chỉ là hiểu lầm, cuối cùng cha con nhận nhau, ôm nhau khóc lóc, phải không?”
La Tĩnh Hòa không đáp lời. Anh không biết nên nói gì mới phải.
Kỳ Vân nói tiếp: “Thế nhưng sự thật là, nhà của em chẳng có hiểu lầm gì ở đây cả. Năm đó ông ta và mẹ em chê em trói buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-nhu-thuy/1868104/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.