CHƯƠNG 8.
Thứ Bảy Chu Duyên hẹn Kỳ Vân cùng mấy bạn học ra ngoài chơi. Kỳ Vân tính tình ngày càng sáng sủa, đây là chuyện tốt. Buổi chiều về nhà thấy cửa trên lầu ba để mở, bên trong vang lên tiếng nước chảy róc rách. La Tĩnh Hòa mang tạp dề, đầu quấn khăn trắng đang dọn vệ sinh, cửa sổ đều mở ra, chăn bông vắt lên bệ cửa.
“Về rồi à.” La Tịnh Hòa chống cây lau nhà cười nói: “Hôm nay trời nắng, đem chăn ra phơi trước khi bắt đầu vào đông. Cậu cũng về đem phơi đi, mùa đông sẽ không dễ sinh bệnh.”
Kỳ Vân lúc này mới nhớ đến hình như cậu chưa phơi chăn bao giờ… Xấu hổ gãi gãi ót: “A ha ha, đúng nhỉ, tôi quên béng mất chuyện này. Giờ trở về phơi ngay đây.”
La Tĩnh Hòa gật nhẹ đầu.
Tổng vệ sinh thôi nào. Lấy hết chăn ra phơi, vỏ chăn và ra trải giường thì tháo ra, đem đi giặt. Quần áo cho mùa đông cũng phải phơi, quần áo mùa hè để riêng giặt xong thì cất đi.
Chỉ chốc lát sau, Kỳ Vân ôm ra giường và vỏ chăn xuống lầu: “Cái đó… Tôi không có máy giặt, có thể mượn của anh không?”
La Tịnh Hòa chỉa vào sọt tre cạnh máy giặt: “Để vào đó đi. Chờ tôi giặt xong sẽ chuyển cho cậu.”
Nhà của La Tịnh Hòa đã quét dọn xong. Ra giường màu trắng trên ban công lay động theo chiều gió, trong không khí thoang thoảng mùi xà phòng giặt tươi mát.
“Gọn gàng ngăn nắp thật đấy, nhìn nhà anh là tôi lại thấy xấu hổ.” Kỳ Vân ngồi trên sô pha, cầm tách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-nhu-thuy/142685/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.