Ngày hôm nay con dân lớp tôi ai nấy đều cực kỳ hưng phấn, mượn lời một bạn nữ háo sắc đề nghị được giấu tên trong lớp là, giống như vừa được uống xuân dược vậy. Bởi vì lớp Thực nghiệm 2 đã lấy đa số áp đảo thiểu số, đánh bại lớp 11/12, hơn nữa đại bộ phận con gái lớp tôi đều là chứng nhân cho khoảnh khắc lịch sử đó. Dù sao cũng có người trút giận giúp mình, tuy xuất phát điểm của người ta hoàn toàn không phải vì chúng tôi.
Chỉ có một mình tôi yên tĩnh ngồi ở vị trí của mình, mân mê chai sữa Vitassoy trong tay, thầm tính toán làm sao để qua được tối mai. Ngày mai là thứ bảy, buổi sáng phải đi học, buổi chiều tự học, buổi tối tự học không bắt buộc ai thích thì đi, riêng tôi tôi nhất quyết không đi. Qua hôm sau, nhà trường yêu cầu chiều chủ nhật toàn bộ học sinh phải tập trung đầy đủ. Vậy là chỉ có một tối thứ bảy và một sáng chủ nhật được rãnh rỗi. Tôi không muốn về nhà lắm, có điều những bạn khác trong phòng ai cũng về, ngay cả Văn Tuệ cũng về nhà “xin tiếp máu”. Nói ngắn gọn, tối ngày mai, chỉ còn một mình tôi ở phòng.
Làm sao mới ổn đây? Một mình một phòng không sợ mới lạ ấy, hay là đi gõ cửa phòng khác. Nhưng những bạn quen thân với tôi đều về cả. Trinh Nhan ấy à, bên cậu ấy là lãnh địa của lớp Thực nghiệm 2, lỡ như buổi tối vừa tắt đèn xong, chương trình trò chuyện đêm khuya biến tướng thành thẩm vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-dam-la-dieu-hanh-phuc-nhat/1925372/chuong-25-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.