Tôi tớ bưng thức ăn vào, có khoảng bốn món ăn và một món canh. Bình Cửu nhìn quanh, thấy trong đó không có ai, thức ăn đã bày xong, Thụy Vương đã bảo không cần ai hầu hạ, nên tôi tớ lại lần lượt lùi ra.
Bình Cửu rảnh rỗi ngồi trên băng ghế một hồi. Nghe tiếng bước chân quen thuộc đến gần, hắn đứng lên, nhìn thấy Thần Dục ôm áo khoác lông chồn đen bước vào cửa, mặt lạnh như núi băng, ánh mắt không nhẹ không nặng nhìn mặt Bình Cửu một hồi.
Bình Cửu đi lên phía trước thay ngài mở áo ngoài, ánh mắt trong sáng ôn hòa: “Tâm trạng tốt hơn chút nào chưa?”
Hai tay Thần Dục dang rộng, để cho Bình Cửu thay ngài cởi áo ngoài: “Làm sao?” Ngài ngồi lên ghế, cầm đũa lên, nói tiếp: “Ngươi nghĩ bản vương là người hẹp hồi như vậy à.”
Bình Cửu gật đầu cười nói: “Vâng vâng vâng, vương gia rộng lượng.” ngồi xuống bên cạnh, nói tiếp: “Hôm nay ta làm mấy món thanh đạm, ngươi thử một chút xem hợp ý không.”
Thần Dục cắp một miếng củ cải cắt mỏng như cánh ve lên nếm thử, nói: “Cũng được.” Sau đó cắp một miếng củ cải được tỉa hoa trông rất sống động trên đĩa bên cạnh nếm thử, không nhịn được mà nhìn Bình Cửu một chút: “Ngươi còn biết tỉa hoa nữa à?”
Bình Cửu vẻ mặt tự nhiên, sờ sờ mũi: “Kiến thức cơ bản mà thôi, ngươi còn thích hình gì nữa không, lần sau ta tỉa cho ngươi?”
Thần Dục cười khẽ một tiếng, lắc đầu nhẹ nói: “Thôi, lúc trước chỉ biết kiếm thuật của ngươi rất tuyệt vời, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-cuu/1811216/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.