Thất hoàng tử – Thụy Vương còn trẻ đã tòng quân, bây giờ đã về triều được mấy năm, vẫn quen thuộc với quân đội như xưa. Cho dù chỉ là một trường ngựa nuôi để giải trí trong phủ cũng xây dựng rất xa hoa, rộng rãi.
Bình Cửu theo đuôi người chăn ngựa dẫn đường, đi qua con đường vòng quanh trường ngựa, từ xa đã thấy mái nhà bằng cỏ khô của chuồng ngựa, còn chưa đến gần hết đã nghe được tiếng ầm ĩ, pha lẫn tiếng người kêu gào và tiếng ngựa hí váng.
Đến gần mới thấy, khoảng chừng bảy, tám người đàn ông lực lưỡng vây quanh một con ngựa. Con ngựa kia toàn thân đen bóng, chỉ có móng ngựa là trắng như tuyết, thân thể cao to, bốn chân mạnh mẽ, bờm ngựa dày dặn, hai mắt sáng lấp lánh. Quả nhiên là một con ngựa tốt.
Con ngựa kia chẳng biết đã thoát khỏi dây cương từ bao giờ, thở mạnh phun khí tiến lui tại chỗ. Hễ có người tới gần, nó sẽ dương cao móng trước ngay, hoặc đạp mạnh ra sau. Người vây quanh đã có mấy người ngã xuống đất, hiển nhiên đã bị thương.
Người chăn ngựa dẫn đường thấy thế cũng không kịp bàn giao Bình Cửu, thúc dục một câu: “Mau đến giúp.” liền đến giúp mọi người. Kết quả đều bị con ngựa kia hí lên một tiếng dọa lui ra hết.
Bình Cửu có vẻ không giúp được, đứng một bên quan sát, làm người ta nhìn mà giận: “Này, ngươi còn đứng đó làm gì? Bảo ngươi đến giúp hay đến xem cuộc vui hả? ”
Bình Cửu hơi xua tay: “Như vậy không được, các ngươi đừng tốn sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-cuu/154374/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.