Trong phòng khách không lớn lắm, Thanh Vân chân nhân đang tĩnh tọa sau bàn trà, nhìn Lục Trường Sinh rồi chậm rãi nói: “Trường Sinh, đừng uống rượu, chịu khó uống trà vào. Rượu không hợp với khí chất của con đâu.”
“Uống rượu với uống trà, không lẽ có thể thay đổi gì ạ?”
Lục Trường Sinh ngồi xuống, đưa mắt nhìn Thanh Vân chân nhân rồi bình tĩnh đáp.
Nếu là người khác mà đối mặt với Thanh Vân chân nhân có lẽ sẽ kính sợ, Lục Trường Sinh lại vô cùng thoải mái tự tiện.
Nguyên do là vì ngay từ lúc mới gặp, bản thân vị sư phụ này đã có biểu hiện vô cùng…không bình thường.
Không biết có phải do sư tôn tu luyện đã mấy ngàn năm, tinh thần gặp vấn đề gì hay nói kiểu khác là phản phác quy chân nhưng phản hơi quá không mà tâm tính lão rất thanh niên, nói chuyện không rườm rà quy củ. Điều này khiến Lục Trường Sinh cảm thấy nhẹ nhõm rất nhiều.
Thanh Vân chân nhân liếc nhìn Lục Trường Sinh.
Chuẩn, dù là uống trà hay rượu thì loại khí chất phi phàm khó tả của Lục Trường Sinh đều chẳng gì sánh nổi.
Uống rượu? Tiêu sái cực hạn, rượu không say người, người tự say.
Uống trà? Tĩnh như xử nữ, ôn nhu nho nhã, cực phi phàm.
Có điều khi nghĩ tới vị đệ tử này, Thanh Vân đạo nhân liền không nhịn nổi liên tục cười thầm.
“Trường Sinh, ta đã sắp xếp xong xuôi. Mười ngày sau sẽ tổ chức Đại La thịnh hội đồng thời sẽ lập con là Đại sư huynh của Đại La Thánh Địa, tới lúc đó con phải nhớ biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-binh-vo-ky-dai-su-huynh/4578346/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.