Đêm đó tôi ngủ lại nhà riêng của Đông Quân, nói là ngủ lại thì chính xác chỉ đơn giản là ngủ mà thôi. Tôi một phòng, anh một phòng, tôi có trèo qua phòng anh rồi nhảy lên giường ôm anh, anh cũng nhất quyết bồng tôi rinh về phòng không chút thương xót. Từ tối tới giờ thì đây là lần thứ tư tôi được "bồng" về rồi...
Bấu víu vào cổ anh, tôi mếu máo:
- Sao anh lại đuổi em về? Bạn gái anh ngủ cùng anh anh không vui hả?
Đông Quân nhìn tôi, anh thẳng tay bóp mũi tôi không nương tay, giọng anh trầm trầm:
- Có ai con gái mà mặt dày như em không?
Tôi ôm eo anh, hét lên:
- Mặt em vốn dĩ là dày mà... em muốn ngủ cùng anh... em muốn ngủ cùng anh cơ...
- Không được.
Vừa nói Đông Quân vừa thả tôi xuống nệm, ấn giữ đầu tôi lại không cho tôi ngồi dậy, anh quát:
- Ở yên đây cho anh, ngủ.
Tôi gào lên trong thèm khát:
- Em hứa là em chỉ ngủ cùng anh thôi, em chỉ ôm anh ngủ thôi, em xin hứa... em xin hứa!
Đông Quân cười nhạt, nụ cười bảy phần là đểu giả:
- Anh không tin em, đồ háo sắc.
Tôi sụ mặt, chả hiểu trong đầu anh ấy đang nghĩ cái gì nữa? Con mèo này ăn chay à? Mà sao mỡ dâng tới miệng lại chẳng chịu ăn?
Thấy tôi rầu rĩ, anh nhẹ nhàng ngồi xuống, xoa xoa tóc tôi, anh hỏi nhỏ:
- Sao vậy?
Tôi nhìn anh, mếu máo:
- Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an/2107153/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.