Chiều hôm nay tôi phải tới Đông gia ra mắt cậu của Đông Quân, sau khi từ bệnh viện trở về tôi liền như con gà mắc đẻ lăng xăng chuẩn bị hết cái này tới cái kia. Về phần quà cáp thì Đông Quân đã chuẩn bị sẵn, tôi chỉ cần chuẩn bị cho tôi thật tốt nữa là được.
Loay hoay cả buổi trời, vừa facetime cho cái Yến hỏi nó xem mặc bộ nào thì đẹp, vừa tắm táp trang điểm các thứ. Mãi gần sát giờ hẹn tôi mới lon ton chạy ra cổng nhà, Đông Quân đã chờ sẵn từ bao giờ.
Hôm nay tôi mặc váy trắng dài ngang gối, cổ áo quy củ kín cổng cao tường, mặt vốn cũng xinh xắn nên tôi chỉ tô tô trét trét một chút là ổn thỏa. Lúc ngồi vào xe, Đông Quân có chút choáng ngợp nhìn tôi không chớp mắt. Thấy anh ấy cứ nhìn tôi chăm chăm, tôi có chút e thẹn, hỏi:
- Sao anh nhìn em mãi thế?
Đông Quân nghe tôi hỏi, anh ấy khẽ cười, ánh mắt nhìn tôi cũng nhu mì hơn thường khi.
- Cũng không có gì, nhìn em thế này tôi thấy không quen mắt lắm.
Tôi bĩu môi, ngoảnh mặt làm ngơ:
- Anh khen em xinh thì anh chết ngay à?
Đông Quân chợt cười lớn, anh xoa xoa tóc tôi, dịu giọng:
- Không đùa nữa, hôm nay em xinh lắm.
Nghe anh khen xinh, tôi lại ngước mặt lên nhìn anh, phấn khích tới cực điểm:
- Xinh thật ạ?
Đông Quân gật đầu, khoé môi cong lên thành đường cung rất đẹp mắt.
- Ừ em rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an/2107145/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.