Sau pha giật tóc tối hôm ấy, Thanh Nga không còn dám bén mạng tới gần tôi nữa. Mà không chỉ có Thanh Nga, ngay cả cậu Lập cũng không tới tìm tôi như mọi khi. Tôi biết cậu giận tôi, nhưng mà tôi cũng không có cách nào khác.
__________
Chiều mát tôi ra xích đu ngồi chơi với MiMi, MiMi là con mèo lông trắng mà tôi nuôi từ trước khi tôi đi du học. Bình thường không có tôi ở đây MiMi sẽ được mọi người trong nhà chăm cho ăn cho uống. Đôi khi cậu Lập cũng sẽ bồng nó đi spa chăm sóc lông cho sạch sẽ. Nó được xem là con mèo được sủng ái nhất Trần Đô này.
Ngồi vuốt ve lông mềm của MiMi, tôi vừa nghe sau lưng mấy chị người làm tám chuyện với nhau.
- Hôm qua cậu Lập chở cô nào về xinh lắm, chân dài miên man.
- Cô nào? Sao tôi không biết?
- Bà làm như cái gì bà cũng biết vậy... tôi nghe nói là người mẫu nổi tiếng đó....
- Ủa vậy cậu Lập với cô Nga không phải là một cặp sao?
- Tầm bậy, có thì có với cô An chứ cô Nga...
- Suỵt nhỏ cái miệng thôi, cô An ngồi kia kìa...
Tôi vẫn ngồi im như tượng, bàn tay đang vuốt ve MiMi cũng dần chậm lại một chút. Cậu Lập đưa bạn gái về nhà sao? Thế xem ra Thanh Nga bây giờ đang tức tới lộn ruột rồi?
Nhưng mà... cậu có cần phải làm như thế không hả cậu Lập?!
Tôi bồng MiMi trên tay, đứng lên đi về phía phòng ngủ. Thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an/2107125/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.