Chỉ chớp mắt mà nửa năm đã trôi qua, cuộc sống của mọi người trôi qua nhẹ nhàng mà bình thản.
Bình An đã mang thai tám tháng, càng ngày càng tiến gần đến ngày sinh. Mọi người ai cũng trong tâm trạng hồi hộp chờ mong, bởi thật sự là bụng của Bình An lớn đến khoa trương. Tám tháng qua, cô mỗi ngày đều ăn được ngủ được, nhưng trừ bụng ra thì những chỗ khác lại không thêm được bao nhiêu thịt. Nhìn cô vẫn dáng người mảnh khảnh mà lại vác một cái bụng khổng lồ thế kia, cuộc sống của Nghiêm Túc trôi qua trong những ngày nước sôi lửa bỏng.
Thai này là sinh đôi...
Dòng họ Nghiêm dường như không có ca sinh đôi nào, nếu thật sự muốn lần ngược dòng thì phải tới mấy đời trên Nghiêm lão gia mới có một cụ tổ nào đó sinh đôi. Di truyền kiểu này thì cũng cách quá xa đi.
Hiện tại nhiệm vụ quan trọng nhất mỗi ngày của Bình An chính là ở nhà, ăn và ngủ, nếu không thì ra ngoài vườn hoa tản bộ, hoặc là làm một chút vận động hô hấp chuẩn bị cho việc sinh nở sắp tới.
Thật ra bản thân cô thì thấy chả có gì, chẳng qua bụng lớn hơn nên hành động có chút bất tiện thôi, những chuyện khác thật sự vẫn y như cũ. Nhưng Nghiêm Túc và ba cô, mà nói chung là tất cả mọi người, đều cứ ước gì đóng khung cô lại, không cho cô làm cái này, không cho cô làm cái kia. Bây giờ cô có muốn tự lái xe ra ngoài dạo một vòng cũng không được. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956669/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.