Ôn Nguyệt Nga từ khi bước chân ra xã hội tới nay vẫn xuôi chèo mát mái, chưa bao giờ gặp phải trở ngại nào, muốn gì đều có thể lấy được, cho dù là đàn ông cũng không mấy người có thể cự tuyệt bà ta.
Bà ta luôn cảm thấy mình là một phụ nữ rất ưu tú, cho đến khi gặp Vu Tố Hà.
Vu Tố Hà chính là kẻ thù cũ của bà ta. Trước mặt kẻ thù, Ôn Nguyệt Nga sẽ đề cao sức chiến đấu gấp mười lần, chỉ muốn dùng toàn lực để chèn ép Vu Tố Hà, những chuyện khác đều bị quăng ra khỏi đầu.
“Đồ đ. Vu Tố Hà kia, cút ra ngoài cho tao. Cút đi! Đây là chồng tao, để tự tao chăm sóc, không cần mày tới đây nhiều chuyện. Biến! Cút!” Ôn Nguyệt Nga thả phịch hộp giữ nhiệt lên trên tủ, chỉ tay vào Vu Tố Hà mắng xa xả.
Nghiêm Lôi Hải tức giận đến run rẩy toàn thân, “Bà có tư cách gì mà nói lời này. Người phải cút là bà. Là bà!”
“Tôi mới là vợ ông!” Ôn Nguyệt Nga la lên chát chúa, “Tôi biết trong lòng ông vẫn có nó mà. Ông muốn ly hôn với tôi rồi chung chạ với đồ đ. này phải không? Tôi cho ông biết, tôi sẽ không để cho ông như ý đâu. Tôi sẽ không ly hôn!”
“Mẹ!” Nghiêm Hân kéo Ôn Nguyệt Nga, “Bình tĩnh chút đi.”
Nghiêm Lôi Hải tức quá hóa cười, thấy Ôn Nguyệt Nga thế này, ông ta ngược lại tỉnh táo lại, “Chúng ta tụ được thì tan được đi, chuyện đến nước này, bà nghĩ chúng ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956658/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.