Với quyết định này của Nghiêm Lôi Hải, cao hứng nhất đương nhiên là hai mẹ con Ôn Nguyệt Nga. Chỉ cần chiếm được số cổ phần đó của Nghiêm Lôi Hải, hai mẹ con bà ta sẽ có được chỗ đứng trong công ty, ngay cả Nghiêm Túc cũng không dám làm gì hai người.
Trong lòng bọn họ tự nhiên cũng lén lút hy vọng có thể mau chóng lấy được di sản của Nghiêm Lôi Hải thật sớm.
Lúc Nghiêm lão gia và Nghiêm lão phu nhân nhận được tin tức này lập tức gọi điện thoại cho Nghiêm Lôi Hải, bảo ông ta về nhà nói chuyện.
Hai ông bà cụ biết Nghiêm Lôi Hải có tình cảm đối với mẹ con Ôn Nguyệt Nga, nhưng không nghĩ tới chuyện ông ta sẽ để lại tất cả tài sản cho bọn họ. Còn Nghiêm Túc thì sao? Chẳng lẽ không phải là con của ông ta?
“Tôi muốn biết quyết định này của anh đã được suy nghĩ kỹ càng chưa, hay là nhất thời xúc động?” Nghiêm lão gia lạnh lùng nhìn Nghiêm Lôi Hải, sẵng giọng hỏi ông ta về chuyện di sản.
Nghiêm Lôi Hải đã biết trước rằng di chúc của ông ta sẽ làm bao nhiêu người bất mãn, ông ta nói, “Chuyện này con đã suy nghĩ rất lâu chứ không phải nhất thời xúc động. Dù sao Nghiêm Túc chẳng coi tài sản của con ra gì, con để lại cho vợ và con gái thì có gì không đúng?”
“Anh có nghĩ đến hậu quả của việc này không?” Nghiêm lão phu nhân hỏi.
“Mẹ, nào có hậu quả gì? Không phải con không muốn cho Nghiêm Túc, chẳng qua tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956651/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.