Bởi vì đã bắt đầu đi làm, lại là người lãnh đạo của Duy An, cô không thể mặc quần Jean áo thun thoải mái như lúc ở trường học được.
Hôm nay, cô mặc áo cổ lá sen tay lỡ, váy dài đến gối, lúc này mấy chiếcnút áo đã bị Nghiêm Túc cởi ra hết, lộ ra áo lót Victoria màu đen bêntrong.
Anh đẩy cao nội y của cô, cúi đầu cắn điểm mềm mại trước ngực, một taythăm dò vào dưới váy, dùng sức vuốt ve làn da đầy co dãn của cô.
Bình An không phải là thiếu nữ ngây thơ mười bảy mười tám tuổi, cô đãtừng kết hôn, cũng đã từng lên giường, cho nên cô rất rõ nếu cứ để mặccho Nghiêm Túc tiếp tục ôm ấp cô như vậy, bọn họ nhất định sẽ trình diễn cảnh nóng cấm trẻ em ở tại văn phòng này. Lúc ở chung với Lê ThiênThần, mặc dù cô yêu rất nhiệt thành, nhưng sự chung đụng giữa bọn họ vẫn bình thản như nước, cảm giác không hề giống như lúc ở bên cạnh NghiêmTúc.
“A!” Đột nhiên cô cảm thấy hai chân mình cách mặt đất, bị Nghiêm Túc bế bổng cả người lên, đi nhanh về hướng phòng nghỉ.
“Nghiêm Túc!” Bình An nắm chặt vạt áo của anh, nhỏ giọng kêu lên: “Đừng làm như vậy, thả em xuống.”
“Anh muốn em!” Nghiêm Túc cúi đầu nhìn cô, ánh mắt nóng rực sáng ngời.
Hai gò má của Bình An ửng hồng, đôi mắt ngậm xuân, “Nơi này là công ty, anh phải làm gương tốt, Nghiêm đại BOSS!”
Nghiêm Túc hít sâu một hơi, đặt cô trên chiếc giường lớn rộng hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956532/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.