Sau khi về đến nhà, Bình An liền đến phòng tắm để tắm rửa. Hôm nay đisuốt cả ngày thật mệt muốn chết, ngâm mình vào bồn nước ấm thì cảm giácnhẹ nhõm đi không ít. Sau khi sấy khô tóc, Bình An liền nằm ẹp trênchiếc giường mềm mại chuẩn bị ngủ.
Trước khi ngủ, chợt nhớ còn chưa có tin tức từ bên Thành phố J, cô bèn gọi điện thoại cho Phương Hữu Lợi.
“Bình An.” Thanh âm trầm ấm đôn hậu của Phương Hữu Lợi xuyên thấu quadòng điện truyền tới tai Bình An, “Con chưa ngủ à? Vẫn đang lướt webhả?”
Nghe được giọng nói của Phương Hữu Lợi, Bình An cũng cảm thấy trong lòng đặc biệt mềm mại, vừa có cảm giác an toàn, “Mới vừa ra ngoài ăn cơm với bạn ạ, ba, chuyện thế nào rồi? Khi nào ba về?”
“Đã tạm ổn hết rồi, thứ hai sẽ về.” Phương Hữu Lợi cười nói.
Không nghe tin gì về công trình của Tập đoàn Phương thị trên phương tiện truyền thông, nghĩ rằng có lẽ phía Thành phố J đã xử lý thỏa đáng nênBình An yên tâm, “Vậy tối thứ hai con và ba cùng ăn cơm.”
Phương Hữu Lợi nở nụ cười, “Được, có phải con tự mình xuống bếp hay không?”
“Đương nhiên rồi.” Bình An làm nũng trả lời.
Hai cha con hàn huyên nửa giờ mới ngắt điện thoại, Bình An mới đột nhiên nhớ tới, dường như ba không hề đề cập gì đến Nghiêm Túc... Thật kỳ lạ,mấy hôm nay tin tức về buổi dạ tiệc từ thiện đó được đăng đầy mặt báo,chẳng lẽ ba không thấy sao? Hay là nói, ba ôm thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956518/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.