Lâm Miên Băng lơ mơ không hiểu Bình An hỏi lời này có ý gì, chẳng lẽ bàchị lúc nào cũng tỏ ra ghét bỏ cô ta này sẽ phân chia gia sản của mìnhcho cô ta chăng, hay là thật sự sẽ thanh toán mọi chi phí cho cô? Khôngthể nào! Cô làm gì mà tin vào chuyện trên thiên hạ lại có bữa cơm trưanào miễn phí mà tốt tới vậy, nhưng khi nhìn nét mặt bà chị thì hình nhưlà không giống đang nói đùa.
“Cô nói lời này là có ý gì?” Lâm Miên Băng hỏi.
“Cô cảm thấy ý tôi là gì?” Bình An cười hỏi ngược lại.
Lâm Miên Băng hừ hừ, “Dĩ nhiên sẽ không tốt đến độ đưa tiền cho tôi xài rồi.”
“Cô vừa thấy vị tiểu thư chảnh chọe như khổng tước kia chứ, trước kia cô ta chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, gia cảnh cũng chỉ tầmtầm, còn không bằng cô nữa đó. Nhưng giờ cô ta là con dâu nhà giàu đónghe, cô không thấy hâm mộ sao?” Bình An cầm chiếc thìa bằng bạc từ từquấy cà phê, thanh âm nhàn nhã tự tại khôn tả.
“Cô ta làm thế nào để được như vậy?” Lâm Miên Băng trợn tròn mắt, thoạtnhìn cái cô tiểu thư hào nhoáng kia thì còn tưởng là người xuất thân tôn quý nữa kìa.
“Cô tính mở tiệm ở Thành phố G à?” Bình An hỏi.
“Đúng, tôi cũng không trông mong là có thể tìm được cửa hàng ở những chỗ giống thế này, trung tâm thương mại bình dân phổ thông cũng được rồi.”Lâm Miên Băng cau mày, sao chuyển đề tài nhanh quá vậy.
Bình An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956500/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.