Bình An cùng Lâm Miên Băng đi xuống lầu, xe của cô đậu ngay lề đườngngoài cửa bệnh viện, bởi Nghiêm Túc lo lắng cho cô, vì muốn theo sát cônên không kịp lái xe đến bãi đậu xe.
Lâm Miên Băng nhìn thấy chiếc MI-NI Cooper màu trắng của Bình An thìtrong mắt lóe lên một tia khinh bỉ, bĩu môi nói, “Cô mà lại đi loại nàyxe à?”
“Loại xe nào?” Bình An lên xe, ra vẻ không thấy ánh mắt khinh thường của Lâm Miên Băng.
“Chả phù hợp với thân phận cô chút nào, dù gì cô cũng là con gái Bác Ba, với thân phận địa vị của Bác Ba, cô không đi Bentley hay Rolls-Roycethì cũng phải lái BMW mà chạy băng băng trên đường chứ.” Lâm Miên Băngngồi vào ghế lái phụ, hết sờ cái này lại bóc cái kia, nhìn kiểu gì cũngkhông hài lòng.
“Nếu cô cảm thấy xe tôi không xứng với cô, cô có thể tự xuống ngồi taxi.” Bình An lành lạnh nói.
Lâm Miên Băng liếc Bình An một cái, “Cô cho là tôi hiếm lạ xe cô đấy à,nếu không phải là tôi hôm nay không tự lái xe tới đây, tôi cũng chả thèm ngồi xe này, mau lái xe đi.”
Cái quái gì thế, dám coi cô là tài xế mà lên giọng sai bảo đấy à.
Bình An tức giận nhìn cô ta, “Nếu cô không hiếm lạ, vậy xuống xe, đừng cho là tôi muốn đi chung với cô.”
“Tôi mới chỉ nói có một hai câu mà làm gì dữ vậy. Thật nhỏ mọn.” LâmMiên Băng hầm hừ, “Chính Bác Ba kêu cô đưa tôi đi dạo phố, nếu cô khôngmang tôi đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956498/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.