Buổi tối, Phương Hữu Lợi làm chủ, mời Nghiêm Túc cùng ăn cơm. Bình Anvốn đang định tự mình xuống bếp nấu cơm cho Phương Hữu Lợi ăn, không thể làm gì khác hơn là để lần sau. Cả nhóm đi tới Đào Nhiên Cư tương đốinổi danh ở Thành phố G về các món ăn Quảng Đông đặc sắc.
Vài ngày sau chính là lúc tranh cử Hội Sinh viên nhiệm kỳ mới, không hềngoài ý muốn, Bình An trở thành Hội trưởng Hội Sinh viên.
Nhìn Phương Bình An đứng trên đài phát biểu với tư cách Hội trưởng, ĐàmTuyền đứng ở một góc không ai chú ý cười khổ một mình, hình ảnh này đáng lẽ nên thuộc về anh ta.
Nhưng anh ta bây giờ có thể không bị đuổi học mà chỉ bị phạt cảnh cáo là cũng đã cảm thấy may mắn lắm rồi, những thứ hư danh này, anh ta khôngcó tư cách quan tâm.
Nói cho cùng, anh ta còn muốn cảm tạ Phương Bình An, mặc dù câu cám ơnkia nói không nên lời, nhưng anh ta rất rõ ràng, từ nay về sau, anhkhông còn nguồn lực nào mà đối nghịch với cô nữa.
Bình An nói đơn giản về ý nghĩa tồn tại của của Hội Sinh viên, nói xong, toàn bộ sinh viên trong lòng đều mênh mông rộng mở, tất cả đều cho rằng Hội Sinh viên nên hoạt động vì sinh viên, suy tính cho sinh viên, làđoàn thể đảm bảo cho quyền lợi sinh viên, mà người có thể chân chính làm được điều này chỉ có cô, Phương Bình An. “... Cám ơn mọi người đã ủnghộ tôi. Nhưng tôi cảm thấy, có người thích hợp với vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956476/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.