Ăn xong cơm trưa với Trình Vận không bao lâu thì Lương Phàm quay lại.
Nhìn Trình Vận bởi vì anh ta đến mà nhảy nhót mừng rỡ như thiếu nữ đangyêu, gương mặt tươi cười ngọt ngào đơn thuần, nhìn chị ấy vì Lương Phàmmà cả người như rực sáng lên, trong lòng Bình An ngoài sự đau lòng không nói nên lời còn có nỗi bất mãn vì những lời khuyên của cô đã không nóira được một câu.
Lương Phàm vào cửa, nhìn thấy Bình An ngồi trên sofa phòng khách thì hơi ngẩn ra, nhìn cô gật đầu một cái.
Bình An lãnh đạm nhìn anh ta, nhếch nhếch khóe miệng coi là có chào hỏi.
“Về rồi à? Không cần đi cùng bạn anh sao?” Trình Vận đi tới, dịu dàng chăm chú nhìn anh.
“Tiễn cô ấy về khách sạn rồi.” Lương Phàm hôn nhẹ gò má Trình Vận, nhỏ giọng nói.
Ánh mắt Bình An có chút bén nhọn nhìn chằm chằm vào vẻ mặt của LươngPhàm, cô muốn biết lúc Lương Phàm nhìn Trình Vận thì liệu có lộ ra chútgì gọi là chột dạ hay không, nhưng ánh mắt của anh ta vẫn bình tĩnh lãnh đạm, cho dù giọng nói đã trở nên dịu dàng trầm nhẹ khi nói chuyện vớichị ấy. Nếu như cô không tận mắt thấy được anh ta và cô gái kia có độngtác mập mờ thì cô thật sự đã cho rằng thật ra thì Lương Phàm cũng cótình cảm với Trình Vận, cho dù tình cảm của anh ta có thể không sâu sắcnhư Trình Vận.
Trình Vận đỏ bừng cả mặt, nhỏ giọng kêu lên, “Có Bình An ở đây.”
Cảm thấy mình trở thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956466/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.