Lê Thiên Thần đi tới phòng Bình An, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, vừa nhìn vàoliền thấy Bình An nằm ngủ nghiêng trên chiếc giường trắng, cái chăn bằng tơ tằm trắng đắp lên nửa gương mặt cô chỉ để lột ra cái trán trơn bóngcùng chiếc mũi thanh tú khéo léo. Giấc ngủ của cô dường như không đượcyên ổn lắm bởi đôi mày thanh tú đang nhẹ chau lại.
Anh rón rén đến gần ngồi xuống mép giường, ánh đèn nhu hòa đầu giườngđọng trong mắt anh phản xạ ra tia sáng lấp lánh, anh cụp mắt xuống thâmtình lưu luyến ngắm nhìn cô.
Cô gầy đi không ít, khuôn mặt vốn tròn trịa kiểu trẻ con sau lần ngãbệnh đó đã không thấy tăm hơi, cằm nhọn ra, khuôn mặt chỉ còn nhỏ cỡ bàn tay, ít đi mấy phần ngây thơ ngoan ngoãn, nhiều thêm mấy phần thànhthục điền đạm. Nhưng cho dù cô thế nào, một cái nhăn mày, một nụ cườicủa cô cũng đều làm cho anh thấy quyến luyến.
Không phải là anh không hối hận! Lúc cô còn yêu anh thì anh tìm đủ lý do để cho mình không bị cô hấp dẫn, cho rằng mình thờ ơ với cô, nhưng hóara trong lúc vô tình cô đã chiếm cứ vị trí lớn nhất trong lòng anh.
Anh rất muốn giữ lại vẻ tốt đẹp của cô, nhưng đã đánh mất lòng cô rồithì liệu anh còn có thể dùng được gì để giữ cô lại bên cạnh anh?
“Bình An...” Anh sửa lại góc chăn cho cô, nhỏ giọng nỉ non, “Anh hối hận rồi, em có thể cho anh thêm một cơ hội không. Anh sẽ không làm cho emthương tâm nữa đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956425/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.