Bình An chưa bao giờ gặp qua Hà Tư Lâm luôn thanh nhã ôn nhu lại phátgiận, hôm nay thế nhưng vì điện thoại mà chống đối Bác Hà, càng làm chocô thêm giật mình, trong ấn tượng của cô, anh Tư Lâm là rất ôn hòa, cũng rất hiếu thuận, làm sao có thể làm Bác Hà giận đến thiếu chút nữa nhảydựng?
”Anh Tư Lâm!” Đuổi theo đến ngoài cửa nhà hàng, lại thấy anh và mộtngười người phụ nữ mảnh khảnh, sắc mặt có chút trắng bệch đang lôi kéo.
Hà Tư Lâm nhìn thấy Bình An, gương mặt tuấn tú thoáng qua một tia do dự, ngay sau đó dùng sức hất tay người phụ nữ kia ra, đi tới ôm bả vai Bình An, hướng về phía người phụ nữ kia nói, “Về sau em không nên tới tìmtôi nữa, cô ấy là bạn gái của tôi, chúng tôi đã định ngày cưới rồi.”
Người phụ nữ kia trợn tròn mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Bình An,lại nhìn về hướng Hà Tư Lâm, gương mặt vốn tái nhợt càng thêm trắng mấyphần.
Bình An trừ giữ vững vẻ mặt mỉm cười, thật sự không biết nên phản ứng ra sao, cô muốn phản bác, nhưng mà tay của Hà Tư Lâm đặt tại bả vai cô khẽ run, cô lại không đành lòng nói ra khỏi miệng.
Cô không nhịn được hồi tưởng một chút trong trí nhớ về Hà gia vào nămnay sẽ xảy ra chuyện gì? Đây là bệnh chung của người trọng sinh, gặpphải chuyện gì cũng thích nhớ về đời trước một chút, nói không chừng làcó thể tìm được nguyên nhân, tiếp theo tìm ra phương pháp giải quyết.
Đáng tiếc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956423/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.