Edit: Quảng Hằng
Chủ nhật, toàn thể đồng nghiệp kí túc xá 505 chưa bao giờ thức dậy trước mười hai giờ trưa, điện thoại di động cũng tắt máy trước khi ngủ, tấtcả chỉ vì có một giấc ngủ nướng chất lượng cao.
”No,nothingelsewilldo, I‘vegottôihaveyou...... I‘‘mlyinginyourarms......”
Bảy giờ rưỡi sáng, một giọng ca nữ nào đó bắt đầu reo inh ỏi, tiếp theolà iếng hát TheWeepies đơn giản mát mẻ, không biết bao nhiêu lần, đemnhững người khác trong kí túc xá đánh thức, chỉ có chủ nhân của điệnthoại di động vẫn ngủ say như cũ.
”Con bé chết tiệt, nghe điện thoại kìa!” Ngủ ở sát vách giường củaPhương Bình An, Kỷ Túy Ý bị ầm ĩ phải chui ra, đưa tay chọc chọc đầuPhương Bình An.
”A a a! Tớ muốn lăng trì con nhóc đáng chết một vạn lần một vạn lần a!”Tối hôm qua gõ chữ đến nửa đêm, Tống Tiếu Tiếu lấy gối dùng sức ném vềhướng Phương Bình An ở đối diện vẫn còn đang ngủ say như chết.
”Các cậu ai ném cô ta xuống lầu đi.” Vi Úy Úy lôi kéo chăn đắp ở đầu, vô lực gào thét.
Không biết có phải là nhận thấy được chung quanh đều là sát khí haykhông, Phương Bình An rốt cuộc mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, không tỉnh táo hét một câu, “Điện thoại của ai reo đó?”
”Con mịa nó! Phương Bình An, em mà không nghe điện thoại chị đây sẽ quacưỡng gian em!” Kỷ Túy Ý không thể nhịn được nữa bạo lực gào thét.
Phương Bình An co rúm lại một chút, mới phát hiện thì ra là điện thoại di động của cô đang reo, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-trong-sinh/2956379/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.