Chuyện Tiểu Hoa lúc nào cũng đứng bét lớp bị Trần Ái Lệ ‘khoe khoang’ trên bàn mạt chược, làm cả khu chung cư ai cũng biết con bé nhà quê lên phố không biết thương ba thương mẹ, cả ngày chỉ chơi bời gây sự.
Lúc ăn tối, Lương Nhu hỏi con trai: “Ở trường con có quan tâm Bình An không?”
Thẩm Hi Tri cắn miếng cà rốt mà cậu không thích ăn nhất, lắc đầu: “Ai thèm quan tâm nó chứ.”
Lương Nhu gắp thức ăn cho con, nói: “Cục cưng, con giúp đỡ Bình An nhiều vào nhé, mẹ thấy con bé rất ngoan ngoãn hiểu chuyện.”
Thẩm Hi Tri đỏ mặt nói: “Con lớn rồi, đừng gọi ‘cục cưng’ nữa.”
Dừng một lát: “Nó ngoan ngoãn hiểu chuyện chỗ nào chứ?”
Lương Nhu thở dài, không giải thích rõ ràng với con.
Hôm sau, hai đứa bé lại chạm mặt trước cửa nhà, cậu bé lúc nào cũngsạch sẽ, ngay cả đế giày cũng trắng tinh như mới. Tiểu Hoa cúi đầu nhìnlại mình, gần đây cô học được một chiêu, đó là mỗi khi tan học cô đềulén cầm một cục phấn trắng chà lên giày, như thế giày của cô cũng thànhmàu trắng rồi. Nhưng mà quần áo của cô chẳng bao giờ sạch được.
Trần Ái Lệ gọi với theo: “Bình An, tan học mày mua một túi ô mai cho tao.”
Tiểu Hoa không đáp lại, cô đã nói rất nhiều lần rồi, tên cô không phải là Bình An.
Trần Ái Lệ giật tóc cô bé: “Có nghe không hả?”
Bím tóc Tiểu Hoa lập tức rối tung, cô gật đầu.
“Quái đản!” Trần Ái Lệ chửi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-cua-anh/3215947/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.