Bình thường hàng xóm lời ra tiếng vào không ít, mưa dầm thấm đất,Tiểu Hoa lớn lên đã hiểu nhiều chuyện, và dường như có gì đó dần đâmchồi nảy lộc trong lòng.
Cô hỏi Thẩm Hi Tri: “Em có phải con ruột của mẹ không?”
Thẩm Hi Tri đang viết chữ thư pháp, không cẩn thận làm giọt mực rơitrên giấy Tuyên Thành, anh ngẩng đầu nhìn Tiểu Hoa, đầu tóc của Tiểu Hoa lại rối tung lên.
Phải nói thế nào đây? Cậu thiếu niên không biết nên nói sao cho thỏa, cuối cùng chỉ vào giấy Tuyên Thành: “Lo viết chữ đi, đừng kiếm cớ lườibiếng.”
Tiểu Hoa chùi mặt: “Không phải đâu, em là con ruột của mẹ.”
Thẩm Hi Tri cúi đầu ừ một tiếng, cầm tay cô viết hai chữ “Bình An”.
Mùa hè này anh tốt nghiệp tiểu học nên khá rảnh (Ở Trung Quốc cấp 1 học trong 6 năm),suốt hai tháng hè trừ đi cung thiếu nhi ra, thì thời gian còn lại đều dành cho hai chị em nhà đối diện.
Tiểu Hoa muốn tặng cho anh một phần quà tốt nghiệp, Hứa Đống cục cưng cũng đòi đi theo, thế là giữa trưa hai đứa trẻ chạy xuống dưới lầu tìmlá khô. Mặt trời giữa trưa chói chang vô cùng, Hứa Đống lúc nãy còn híhửng chạy lại ôm chân chị gái làm trò mèo: “Cục cưng muốn ăn kem đá!”
Hứa Kiến Quốc đi làm, để lại tiền tiêu vặt cho Tiểu Hoa không nhiều,cô còn phải mua giấy và bút màu nữa, đành phải dỗ em trai: “Để bữa sauchị mua cho nhé, mua hai cây luôn?”
Thế là Hứa Đống cục cưng phải thèm thuồng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-cua-anh/3215934/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.