Thẩm Hi Tri đang ngồi trên bãi cỏ ngửa đầu nhìn trời, anh hỏi: “Hứa Tiểu Hoa, có muốn đến đây chơi không?”
Tiểu Hoa: “Chưa có điểm thi nữa, em đi được không?”
Bầu trời quang đãng, tia nắng dịu dàng tỏa sáng trên nền trời, Thẩm Hi Tri híp mắt cười: “Được chứ, cho em nợ đó.”
Tiểu Hoa cuốn dây điện thoại hơi do dự, đi một chuyến không phải chuyện dễ dàng, nhưng có vẻ không gì làm khó Thẩm Hi Tri được, anh nói: “Cuối tuần em dậy sớm rồi đi, đừng ngủ nướng.”
Tiểu Hoa định đáp lại: “Em có bao giờ ngủ nướng đâu!”
Nhưng bên kia đã cúp máy rồi…
Tiểu Hoa chợt thấy mất mát, cô còn có rất nhiều điều muốn nói với anh…
Mà ở trường đại học Bắc Thành, Thẩm Hi Tri lười biếng cúp học bị giáo sư Hoàng bắt tại trận.
“Nghe nói cậu mới mã hóa một phần mềm? Cho tôi xem một chút?”
Thẩm Hi Tri bất đắc dĩ cười: “Giáo sư à, thầy đừng theo em nữa, em mới năm nhất, không có hứng thú với nghiên cứu sinh.”
Giáo sư Hoàng đeo cặp kính thời cổ, ra vẻ nghiêm túc: “Cứ làm quen trước, sau này có hứng thú cho mà xem.”
***
Tối thứ 6 Tiểu Hoa lén lút dọn đồ, cô chưa tìm cớ ra ngoài được, cũng không biết đi tàu hỏa phải mang theo những gì, ngồi cả nửa ngày chỉ bỏ vào ba lô mấy cuốn sách. Hứa Đống ngậm kẹo mút đứng ngoài cửa ló đầu vào: “Chị đang làm gì thế?”
Tiểu Hoa giật mình: “Đâu có, chị có định đi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-cua-anh/3215893/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.