Cũng giống như lần trước, thời gian trôi đi thật nhanh, hơn 3h chiều Thẩm Hi Tri chuẩn bị đưa Tiểu Hoa ra nhà ga, hỏi cô: “Mua vé chưa?”
Tiểu Hoa lắc đầu.
Anh đeo ba lô của cô: “Vậy thì tốt, mua hai vé ngồi gần nhau.”
Sao anh có thể yên tâm để cô về một mình chứ?
Nhưng Tiểu Hoa lại lắc đầu, đứng bên lề đường nhìn anh: “Thẩm Hi Tri, hôm nay em không muốn về.”
Một chiếc xe bus chạy qua, anh ho mấy tiếng: “Hứa Tiểu Hoa, sao hôm nay em lạ thế?”
Tiểu Hoa ôm lấy tay anh: “Anh cho em ở đây đi.”
Thẩm Hi Tri vuốt mi mắt: “Vậy em có thể nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì không?”
Một lúc lâu sau Tiểu Hoa gật đầu đồng ý.
Thế là không cần ra nhà ga, Thẩm Hi Tri đau đầu suy nghĩ nên sắp xếp cho Tiểu Hoa ở đâu. Thật ra thuê phòng là chuyện vô cùng đơn giản, nhưng anh sao có thể yên tâm để cô ở một mình chứ?
Nghĩ đến chuyện mấy tháng nữa cô cũng đến đây học, Thẩm Hi Tri dẫn Tiểu Hoa đi qua 5 con phố, đến tận khi Tiểu Hoa kêu đau chân không chịu đi nữa mới dừng lại trước một khách sạn sang trọng. Anh còn không cho Tiểu Hoa đi vào, tự mình vào trong đặt phòng trước, một lúc sau mới gọi điện bảo Tiểu Hoa vào.
Tiểu Hoa không biết ẩn ý trong chuyện này, tức giận hỏi anh: “Anh thấy dẫn em vào mất mặt lắm hả?”
Thẩm Hi Tri ngồi trên sofa cười. Hỏi xong câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-an-cua-anh/3215889/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.