Trên ngọn đồi thông gió thổi nhè nhẹ khẽ khàng lay động vài cành lá, giữ trung tâm đồi có một cái hồ trong vắt có thể nhìn thấy đáy hồ nhưng kì lạ ở chỗ là chả có con cá nào.
Tất nhiên là do Hàn Nghiên Vũ ăn sạch rồi,
" A! Chỗ này thật đẹp! "
Hàn Nghiên Vũ khó khăn lắm mới xách hết đồ vẽ leo lên dốc đồi thông thoai thoải này.
Đây là nơi cô lấy cảm hứng để vẽ và đặc biệt là vì không khí ở đây cực kì trong lành.
Cô lấy giá đỡ bảng, bảng lớn, màu, cọ.... Ra để chuẩn vẽ tranh đây là bài để treo triển lãm vì thế cô không thể cho qua loa được phải cẩm thận từng li từng tí.
Cô bắt đầu vẽ được một lúc thì hết nước đành phải đi lấy để thay. Lúc quay lại cô thấy một nhóm người mặc đồ đen còn có vài người cầm theo súng. Cũng may mà cô ẩn thân nhanh nếu không sẽ dễ dàng bị phát hiện có khi còn bị thủ tiêu luôn không chừng.
" Đại ca! Đem hắn đến đây rồi chôn sống thì sao? "
" Quang cảnh ở đây đẹp đấy chôn sống cũng thật may mắn cho hắn quá rồi! "
Grừ! Grư!
" Á! Có thú dữ! Thú dữ! Sao ở đây lại có sói! "
" Chết tiệt may nổ súng đi! "
" Nhưng đông quá! "
" Rõ ràng ở đây làm gì có thú dữ bao giờ sao tự nhiên lại có? "
" Chạy đi! "
" Hắn ở đó cũng đủ chết rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-tuong-may-man-cua-lao-dai-la-ho-ly/3574227/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.