Do điểm thành tích đạt tối đa, nên giáo viên các môn cũng mặc kệ Quân Tử Thư lúc lên lớp chưa từng ngẩng đầu. 
Nhưng đôi khi thầy cô vẫn gọi Quân Tử Thư lên trả lời, những lúc ấy sẽ là không ai biết hoặc không ai muốn giơ tay lên bảng. Cả lớp cũng đã quen với việc bị IQ nghiền áp rồi. 
Thái độ của Tần Hựu Nhiễm đã thay đổi rất nhiều so với tháng trước, hồi đó là không phục còn hiện giờ là tự hào. 
Hừ, đồ ngốc nhà nàng đỉnh như thế đấy, cũng không có cách nào, cậu ấy là mỹ nữ thiên tài mà. 
Sau mỗi kì thi hàng tháng sẽ có ba ngày nghỉ. 
Mọi người đều thu dọn đồ đạc, Tần Hựu Nhiễm cũng không ngoại lệ. 
Tần Hựu Nhiễm thông báo với nhóm bạn nhỏ của mình, những người khác trả lời lại, bảo bọn họ cũng được nghỉ. 
Nghiêm túc học suốt một tháng, giờ cũng nên nghỉ xả hơi rồi. 
Tần Hựu Nhiễm: Được nghỉ rồi. 
Bạch Lộ: Yeah! Nghỉ rồi! Xõa xõa xõa! Chơi chơi chơi! Đi quán bar K hát đê! 
Tùng Tử: Có gì thú vị không? Ngày nào cũng thế, nghe thôi đã thấy chán rồi. 
Lâm Tàng: Nếu không thì làm gì? 
Tần Hựu Nhiễm: Có gì mới không? 
Bạch Lộ: Nghe nói có mấy anh đẹp trai mới đến Thịnh Thế, rất tuyệt vời nha. Hẹn thứ bảy đi, bọn mình có thể ở qua đêm luôn, dù sao chủ nhật cũng không đi học, mà mình cũng không sợ trốn học nữa. 
Tùng Tử: OK OK, chị Nhiễm có ý kiến gì không? 
Tần Hựu Nhiễm: Không ý kiến, hẹn lúc đó nha. 
Bạch Lộ: Nhá nhá nhá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-tieu-thu-luon-rat-ban/221074/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.