"Chị Nhiễm, sao chị vẫn luôn uống nước trái cây vậy, đây không giống tính cách của chị nha. Nào nào nào lại uống cùng chúng em đi."
Có người ngồi bên cạnh mở nắp một chai bia, để ở trước mặt Tần Hựu Nhiễm.
"Không uống. Ngày mai còn phải dậy sớm đi học, lỡ đau đầu thì sao."
Tần Hựu Nhiễm từ chối, tiếp tục uống nước chanh của mình.
"Thôi mà, trước khai giảng cũng chỉ tụ họp có một lần này thôi, nói thế nào đi nữa thì phải cho chút mặt mũi chứ. Cứ uống chai này đi, không uống nhiều cũng được, dù sao dựa theo tửu lượng của chị Nhiễm, một chai bia căn bản là chuyện nhỏ."
"Đúng đó, uống đi."
Tần Hựu Nhiễm trực tiếp uống nguyên chai bia. Tửu lượng của nàng rất tốt, tuy không thể nói là ngàn ly không say nhưng một chai bia đối với nàng uống hay không cũng như nhau, chỉ là có hơi nặng bụng.
Tần Hựu Nhiễm dứt khoát nốc hết chai bia vào bụng, khiến xung quanh trầm trồ vỗ tay khen ngợi.
Ánh đèn lập loè, thức ăn tinh xảo bày trên bàn, Tần Hựu Nhiễm ăn hai miếng, sau đó đứng dậy khi bụng đã gần no.
"Chị Nhiễm định về sao?"
"Ừ."
Tần Hựu Nhiễm khoác áo khoác trong tay, bước ra khỏi ghế.
"Để anh tiễn em."
Đây là nơi cũ bọn họ thường hay tới. Không phải khách sạn tráng lệ mà là một nhà hàng tư nhân, hương vị rất ngon nhưng vị trí lại không nằm ở trung tâm phồn hoa. Bây giờ ra ngoài sẽ không dễ bắt taxi.
Đèn đường kéo bóng người dài thật dài. Tần Hựu Nhiễm đi giày cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-tieu-thu-luon-rat-ban/221070/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.