Editor: K.N
Beta: Hoa Bạch Quang
Ninh Thanh Hoan vừa tỉnh giấc liền cảm thấy bản thân tinh thần sảng khoái*. Âm thanh luôn nghe thấy đêm qua và cảnh tượng không thể nào quên tựa như chỉ là một giấc mộng không thật bị nén sâu vào kí ức.
*nguyên văn: thần thanh khí sảng (神清气爽)
Ninh phu nhân nói cấm túc, Ninh Thanh Hoan liền thành thành thật thật không ra khỏi cửa, ngồi trong đình vừa phơi nắng vừa chép Nữ giới, Quân Tử Thư thì đứng ở bên cạnh nhìn nàng viết.
Biểu tỷ chép mấy thứ này rõ ràng không hề để tâm, tốc độ rất nhanh. Tuy rằng chữ viết gọn gàng xinh đẹp nhưng lại giống như sao chép đáp án bài tập, hoàn toàn có lệ.
"Được rồi, hôm nay liền chép nhiêu đây thôi. Thược Dược, đưa vào cho ta."
Ninh Thanh Hoan xoa xoa cổ tay có hơi đau nhức của mình, phân phó tỳ nữ bên cạnh.
Đại nha hoàn tay chân lanh lẹ thu dọn đồ đạc rồi cất đi, khi trở lại còn bưng hai khay điểm tâm, phía sau thì có nha hoàn bưng một ấm trà xanh.
Cuộc sống ở thời cổ đại thực ra rất nhàm chán, hể ngồi xuống liền ngồi gần cả một buổi sáng hoặc cả một buổi chiều. Quen nếp thì thấy cũng được, không quen sẽ thấy bản thân muốn mốc meo.
Quân Tử Thư thích ứng cũng không tệ, tuy nàng cảm thấy là mình mới mười ba tuổi mà sống như bảy mươi ba tuổi vậy.
"Muội muội có thể thêu thùa sao?"
Quân Tử Thư gật đầu, nàng không thể nhưng cái thân thể này nữ công cũng được lắm.
"Vậy ngươi thêu cho ta xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-tieu-thu-luon-rat-ban/221052/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.