Editor: dzitconlonton
Beta: Cẩm Hi
Sắc xuân rơi trên má nàng, non nớt ướt át
Mười ngày sau, lúc Khương Uyển Xu đang đọc sách trong phòng thì nghe thấy hai nha hoàn đang nói chuyện ở ngoài hành lang.
Một người nói: "Tỷ tỷ tốt ơi, hôm nay tỷ giúp muội đi trực nhé được không, để muội ra vườn nghe kịch đi."
Một người khác cười nói: "Đồ ham chơi nhà muội, bản thân ta cũng muốn đi, nhưng Trương ma ma không cho đây này."
Trương ma ma vốn đang đứng hầu hạ sau lưng Khương Uyển Xu, nghe thấy như vậy, nhịn không được mở cửa sổ ra, cười mắng: "Hai người các ngươi, đừng có nghĩ đến lười biếng, nhanh đi làm việc đi."
Hai tiểu nha hoàn lè lưỡi, bỏ chạy nhanh như chớp.
Trương ma ma đóng cửa sổ, cười nói với Khương Uyển Xu: "Cô nương, hôm nay bên tiền viện mời người tới hát kịch, ngài cả ngày ở trong phòng cũng nhàn rỗi, có muốn đi ra ngoài xem một chút không?"
Khương Uyển Xu cười nhạt: "Nhiệt hiếu[1] còn trong người, không tiện đi."
[1] Nhiệt hiếu: áo đại tang
Cho nên, Chu thị cũng không nói chuyện này cho Khương Uyển Xu.
Trương ma ma tự hối hận vì lỡ lời, vội vàng vả vào miệng mình: "Vâng, lão nô nói sai rồi, cô nương chớ trách."
Khương Uyển Xu dịu dàng nói: "Không sao đâu mà, ma ma đừng để ý, sao ta có thể lòng dạ hẹp hòi như vậy được chứ." Nàng cười cười, thuận miệng hỏi, "Hôm nay là ngày gì thế, nhà Triệu lão gia làm cho náo nhiệt như vậy."
Truyện chỉ đăng tại strawberrybh.wordpress.com và tại wattpad @ Kyoonglee, được edit
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-thuc-luon-bat-nat-ta-den-phat-khoc/1034081/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.