Bây giờ nàng nên mở mắt ra vạch trần hắn khẩu thị tâm phi ngay tại chỗ, hay cứ tiếp tục giả vờ ngủ, xem như cái gì cũng không biết…
Đầu óc Lâm Khinh Nhiễm loạn lên, trong lòng hoảng sợ đến run rẩy, không thể đưa ra quyết định được.
Lúc nàng còn đang giãy giụa, trên má chợt bị vỗ nhẹ hai cái, trên đầu vang lên giọng nói đã khôi bình tĩnh của Thẩm Thính Trúc: “Tỉnh lại, thật sự xem chân của ta thành gối nằm sao?”
Làm gì còn có nửa phần yêu thương luyến tiếc và cẩn trọng vừa rồi.
Nếu nàng không tỉnh lại, chắc chắn sẽ không biết hắn lén lút hôn nàng, Lâm Khinh Nhiễm mở to mắt sau đó quay đầu trừng hắn, hắn lại không muốn thừa nhận sao?
Cũng giống như chuyện trước đây hắn hôn mình dưới hồ nước vậy, hắn đều có thể nhẹ nhàng bâng quơ dùng một câu thú vị để nhắc đến, còn có chuyện gì mà hắn không dám làm.
Lâm Khinh Nhiễm vừa khó chịu vừa giận dỗi.
Thẩm Thính Trúc còn tưởng rằng nàng bị đánh thức nên không vui.
Hắn đặt tay lên trán nàng, đem đầu nàng đẩy về phía sau lần nữa, âm thanh lạnh lùng trong trẻo vang lên: “Nàng không chịu nổi sự khắc khổ nơi này đâu, mau trở về đi.”
Lâm Khinh Nhiễm xoay lại kéo tay hắn xuống như phản đối, còn dán chặt hơn so với vừa rồi, cả người gần như đều nằm úp sấp trên đùi hắn, ngẩng đầu, đôi mắt vừa trong veo lại sáng long lanh: “Rõ ràng huynh không muốn ta đi.”
Vẻ mặt Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-muoi-kho-thoat/3606175/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.