Khi thái giám đến truyền khẩu dụ của Hoàng Hậu nương nương là lúc Lâm Khinh Nhiễm đang lười biếng nằm nghỉ ngơi trên chiếc giường mềm cạnh cửa sổ, bát hương bằng ngọc trai mạ vàng vẫn đang cháy, trong phòng thoang thoảng một mùi hương hoa lan tứ quý thanh nhã.
Nguyệt Ảnh vội vàng đi vào bẩm báo: “Tiểu thư, Đại phu nhân phái người đến mời người đến phòng khách ở tiền viện.”
Lâm Khinh Nhiễm mở đôi mắt mông lung hơi nước, vẻ mặt lộ ra sự lờ mờ khi chưa tỉnh ngủ, nàng không nghe rõ Nguyệt Ảnh nói gì.
Nguyệt Ảnh mang y phục đến cho nàng thay, nói lại một lần nữa: “Đại phu nhân mời người đến tiền viện.”
Lúc này Lâm Khinh Nhiễm mới nghe rõ ràng, vẻ bối rối trong mắt nhanh chóng tan biến: “Đại phu nhân mời ta đến làm gì?”
Nguyệt Ảnh cởi áo khoác ngoài thay nàng: “Nô tỳ cũng không biết rõ.”
Lâm Khinh Nhiễm cau mày giơ tay lên để Nguyệt Ảnh thay y phục giúp mình, nàng đến Hầu phủ đã gần hai tháng, số lần gặp qua Đại phu nhân chỉ đếm trên đầu ngón tay, sao hôm nay bà ấy lại nhớ đến mà muốn gặp nàng.
Đôi mắt nàng bất chợt mở to, hay là Đại phu nhân đã phát hiện chuyện của nàng và Thẩm Thính Trúc!
Ý nghĩ này đáng sợ đến nỗi tim nàng thiếu chút nữa ngừng đập, nàng biết Thẩm Thính Trúc không phải dễ nói chuyện như vậy, nói cái gì không miễn cưỡng nàng, chỉ sợ là lại đang trêu chọc nàng thôi, chờ khi nàng buông lỏng cảnh giác, sẽ vây khốn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-muoi-kho-thoat/3606162/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.