Lâm Khinh Nhiễm kéo áo choàng trên vai che mặt mình lại, cảm giác xấu hổ và lúng túng cứ ùn ùn kéo đến khiến nàng không nghĩ được gì khác. Nàng chẳng thể nào ngờ được mọi chuyện sẽ thành ra thế này, cơ thể nàng gần như lõa lồ trong vòng tay của Thẩm Thính Trúc, mà giờ phút này đây nàng chỉ có thể phụ thuộc vào hắn. 
Lâm Khinh Nhiễm run rẩy nhắm chặt hai mắt lại, vùi đầu thấp xuống như muốn trốn tránh. 
Gương mặt thiếu nữ cọ vào lồ ng ngực cách lớp áo mỏng vẫn còn ướt đẫm, bước chân Thẩm Thính Trúc chợt khựng lại, hô hấp trở nên nặng nề, hơi thở nhẹ nhàng của tiểu cô nương phả vào trên ngực hắn, cảm giác nhồn nhột khó tả. 
Trái tim nằm trong lồ ng ngực đập mạnh kịch liệt khiến hắn gần như không thể đứng vững, ý thức khó khăn lắm mới tỉnh táo giờ lại mơ hồ có dấu hiệu sụp đổ, gió đêm lạnh lẽo thổi tới nhưng đôi mắt hắn lại nóng rực, hai tay ôm chặt chân và thắt lưng của Lâm Khinh Nhiễm cắn răng bước nhanh đi về phòng. 
Trong phòng đã được đốt than sưởi ấm, Lâm Khinh Nhiễm rụt đầu trong lớp áo bào to lớn của Thẩm Thính Trúc mở mắt ra từng chút, nàng vẫn không dám cởi áo choàng xuống, như thể mặc thế này có thể giúp nàng bớt xấu hổ hơn vậy. 
“Thả ta xuống đi.” Tiếng nói thì thầm ồm ồm vang lên từ trong lòng hắn. 
Thẩm Thính Trúc cụp mắt nhìn xuống, khóe môi cong lên nụ cười nhạt, đoạn đường từ hồ nước nóng đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-muoi-kho-thoat/3606152/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.