Lâm Khinh Nhiễm đi theo nha hoàn chậm rãi bước từng bước đến đình thủy tạ, đại biểu ca cũng có mặt ở đó, hắn cũng không thể làm gì nàng được. Nàng miễn cưỡng ổn định lại tinh thần, mỉm cười nhẹ nhàng với Thẩm Kỳ: “Đại biểu ca.”
Thẩm Kỳ cũng mỉm cười đáp lại: “Biểu muội.”
Lâm Khinh Nhiễm liếc mắt lén nhìn sang Thẩm Thính Trúc, bắt gặp ánh mắt cười hờ hững của hắn, đầu ngón tay nàng run lên, nàng mím môi nói: “Nhị biểu ca.”
Trước đó Thẩm Thính Trúc đã biết, tiểu cô nương khi gọi hắn một tiếng nhị biểu ca sẽ không êm tai như khi nàng gọi đại ca, nhưng lúc này khi đặt cả hai ở cùng một chỗ để so sánh, hắn mới thật sự cảm thấy khó chịu.
Thẩm Thính Trúc im lặng không nói gì.
Hắn không đáp lời, Lâm Khinh Nhiễm nhất thời vô cùng lúng túng.
Thẩm Kỳ thấy Thẩm Thính Trúc mời người đến đây nhưng lại không chịu mở miệng, còn để cô nương người ta mất tự nhiên thế này, hắn nhíu mày không tán thành.
Thế là Thẩm Kỳ đưa tay mời Lâm Khinh Nhiễm ngồi xuống, dáng vẻ ôn hòa lễ độ: “Bên ngoài trời lạnh, trong đây có đốt lò, hay là biểu muội ngồi xuống sưởi ấm một lát.”
Xung quanh chiếc bàn tròn được chạm trổ hoa văn còn có hai băng ghế trống, một cái gần Thẩm Kỳ, cái còn lại gần Thẩm Thính Trúc.
Lâm Khinh Nhiễm không cần nghĩ cũng đã chọn ngồi ở chỗ nào, Thẩm Thính Trúc nhìn thấu tâm tư của nàng, đuôi mắt khẽ nhếch lên liếc nhìn nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-muoi-kho-thoat/3606146/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.