Lâm Khinh Nhiễm và Nguyệt Ảnh từ trên đường trở về khách đi3m đã gần chạng vạng, trong bữa tối vẫn không gặp được Thẩm Thính Trúc, nhưng nàng chỉ mong sao không thấy hắn vẫn hơn.
Nhưng không ngờ, đến ngày thứ hai, ngày thứ ba vẫn không thấy bóng dáng hắn đâu. Thỉnh thoảng nàng sẽ nghe thấy vài tiếng ho khan phát ra từ phòng bên cạnh, nàng chăm chú lắng nghe, đúng là giọng của người đó, trong lòng nàng bất giác cảm thấy kỳ lạ.
Đợi đến ngày thứ tư, lúc dùng bữa sáng, Lâm Khinh Nhiễm cuối cùng cũng không nhịn được bèn hỏi Mạc Từ: “Có phải Đại đương gia đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?”
Nàng nói chuyện mình nghe thấy tiếng ho cho Mạc Từ nghe.
Còn chưa đợi Mạc Từ trả lời, từ trên đỉnh đầu đã vang đến một thanh âm lạnh lẽo: “Lâm cô nương mong ta có chuyện gì? Ngươi lại mượn cơ hội bỏ chạy sao?”
Bàn tay Lâm Khinh Nhiễm chợt run lên, hạt đậu nành trên đầu đũa cũng rơi xuống lăn hai vòng trong bát. Nàng chậm rãi xoay người lại, không biết từ lúc nào người đó đã đứng ở sau lưng nàng, hắn rũ mi mắt xuống, vẻ mặt cười hờ hững nhìn nàng.
Mỗi lần hắn nhìn mình như vậy, Lâm Khinh Nhiễm đều cảm thấy sợ hãi, nàng siết chặt tay, trong đầu đang chần chừ không biết có nên ngụy biện thêm cho việc chạy trốn trước đó không.
Mạc Từ nhìn ra vẻ băn khoăn và bất an của nàng liền lên tiếng giải vây: “Lâm cô nương chỉ vì mấy ngày không gặp được Đại đương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-muoi-kho-thoat/3606137/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.