Tưởng Kế Bình hoàn thành công việc bàn giao ở trường, đến văn phòng của Mạnh Thận Hành một chuyến, y không nói cụ thể là chuyện gì trong điện thoại, chỉ kêu hắn qua gặp nhau trực tiếp.
Trước đó Tưởng Kế Bình đã ủy thác cho Mạnh Thận Hành việc xử lý di sản của Thẩm Thiến, cũng lập một bản di chúc riêng. Mạnh Thận Hành đưa vài tài liệu cho hắn ký, kế đó lấy một xấp giấy tờ từ trong kẹp hồ sơ ra, “Kế Bình, tôi tìm thấy cái này khi điều tra thông tin ngân hàng của Thẩm Thiến.”
Mạnh Thận Hành đẩy chúng qua chỗ hắn: “Thẩm Thiến có một thẻ ngân hàng, được cài đặt chuyển khoản tự động, bắt đầu từ tháng X năm XX, hàng tháng sẽ có một số tiền được chuyển tới tài khoản này, chủ tài khoản tên Tôn Triều Đệ.”
Tưởng Kế Bình cầm lấy giấy tờ thông tin chuyển tiền, mờ mịt ngẩng đầu: “Cô ấy không nói với tôi, đây là ai?”
“Đây là bà ngoại trước kia của con trai cậu… Hứa Tích.”
Tưởng Kế Bình sửng sốt không thôi, hắn cúi đầu xem tiếp, kể từ lần chuyển khoản đầu tiên đến nay đã mười mấy năm, mãi tới khi trong thẻ không còn tiền nữa, việc chuyển khoản tự động mới bị hủy bỏ do không đủ số dư… Vì sao Thẩm Thiến có thể liên lạc với gia đình đó, vì sao cô ấy lại không cho hắn biết?
Mạnh Thận Hành lại lấy ra một bản sao công văn khác, đẩy qua: “Tôi còn tra được, Thẩm Thiến từng mua một gói bảo hiểm nhi đồng trong năm XX, người thụ hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-hien-tham-lang/3223274/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.