Xe chạy được nửa đường, Tưởng Kế Bình tỉnh lại, hắn kêu tài xế tấp xe vào bên cạnh, mở cửa nôn. Hứa Tích ngồi cạnh hết sức đau lòng, cậu muốn tới gần vuốt lưng giúp hắn, nhưng nhớ lại phản ứng trước đây của Tưởng Kế Bình khi tiếp xúc cơ thể với cậu, Hứa Tích rụt tay về.
Đến dưới lầu nhà Hứa Tích, bước chân Tưởng Kế Bình còn hơi loạng choạng, Hứa Tích đi bên cạnh, khóe mắt liếc nhìn đối phương, đề phòng hắn té ngã. Lúc qua cửa Tưởng Kế Bình bị vấp chân, Hứa Tích vội quay người đỡ hắn, lồng ngực cả hai va vào nhau, hơi thở phả qua vành tai, Hứa Tích khó khăn nắm lấy cánh tay Tưởng Kế Bình, muốn giúp hắn đứng thẳng dậy, người nọ lại thuận đà ôm cậu vào lòng, còn hôn lên gò má cậu. Nhịp thở Hứa Tích khựng lại, đứng sững người tại chỗ, Tưởng Kế Bình cũng dừng một chút, kế đó càng thêm dùng sức mà hôn sườn mặt cậu. Ngửi được mùi rượu từ người hắn, Hứa Tích nhận ra có lẽ đối phương đang không được tỉnh táo, bèn điều chỉnh cảm xúc, dìu Tưởng Kế Bình vào phòng ngủ.
Tưởng Kế Bình yên lặng ngồi ở mép giường, để mặc cậu giúp hắn thay đồ, lau mặt. Hứa Tích cẩn thận quan sát biểu cảm của hắn, nhưng lúc cậu nhìn qua, lại phát hiện Tưởng Kế Bình cũng đang không nói gì mà nhìn mình. Hứa Tích bối rối dời mắt đi, hỏi hắn, “Ba, đi ngủ chứ ạ?” Tưởng Kế Bình đáp lời, cậu tắt đèn.
Giường của Hứa Tích là giường đơn, Tưởng Kế Bình nằm một bên, Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-hien-tham-lang/3223262/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.