Trong Sướng Xuân Viên, Chỉ Lan ngồi trên giường, một khăn lụa trắng mỏng phủ lên cổ tay, thái y quỳ gối chẩn mạch cho nàng. Hai hàng lông mày nàng khẽ nhíu lại, bờ môi không còn đỏ hồng như trước kia, hờ hững càng khiến người khác phải đau lòng. “Sức khỏe hoàng hậu thế nào?” Huyền Diệp cẩn thận quan sát thần sắc Chỉ Lan, nàng không tức giận nhưng cũng chẳng vui mừng, không nhìn ra được đang suy nghĩ điều gì.
“Hoàng hậu nương nương chỉ là tâm tư tích tự, không có gì đáng lo ngại.” “Tâm tư tích tụ?!” Huyền Diệp nhíu mày, tại sao lại tâm tư tích tụ, chẳng lẽ là do bọn nô tài hầu hạ không chu đáo, “Vậy phiền thái y kê đơn thuốc.” “Biểu ca.” Thái y đi rồi, Chỉ Lan chuẩn bị nói chuyện cùng Huyền Diệp, hỏi xem gần đây hắn có chuyện gì phiền lòng không. “Khụ khụ, gần đây Lan nhi tinh thần không tốt sao?” Huyền Diệp giả vờ ho mấy tiếng, không ngồi xuống bên cạnh Chỉ Lan như trước kia, chỉ đứng một bên, đưa mắt ra ngoài cửa sổ. “Chắc do đêm ngủ không ngon.”
Nếu bình thường Chỉ Lan khẳng định sẽ nhân cơ hội này trêu ghẹo Huyền Diệp, trả lời kiểu vì anh không đến thăm nên em buồn, nhưng lúc này nàng không dám nói thế, khi một người đàn ông đã chán ghét bạn, bạn càng tìm đến hắn càng chán ghét, lúc này ngược lại nên tránh xa hắn một chút, tìm hiểu nguyên nhân để giải quyết vấn đề. Huyền Diệp nghe câu trả lời lãnh đạm của Chỉ Lan cũng không tức giận, hơn tháng nay là hắn có lỗi, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-ca-dung-chay-mot-kiep-yeu-nguoi/1616930/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.