“Biểu ca, Nhị Bảo và Tam Bảo sáu tuổi rồi.” Chỉ Lan nhắc nhở Huyền Diệp tìm bạn học cho cặp sinh đôi.
“Uh, xem ra chúng ta còn phải cố gắng nhiều hơn.” Huyền Diệp nhíu mày, đưa mắt liếc nhìn bụng Chỉ Lan, khi Chỉ Lan sắp nổi cáu mới khôi phục vẻ nghiêm trang, hài lòng nhấp ngụm trà.
“Đúng vậy, biểu ca phải cố gắng nhiều hơn.” Chỉ Lan nhìn khiêu khích, ánh mắt long lanh che giấu chút sợ hãi, như một con mèo nhỏ chọc họa không nhận thua nhưng có chút chột dạ, khiến Huyền Diệp rất động lòng, chẳng những không tức giận vì Chỉ Lan vô lễ, ngược lại còn thấy Chỉ Lan xù lông thế này mới càng đáng yêu.
“Đêm nay biểu ca nhất định không phụ kỳ vọng của biểu muội.” Huyền Diệp bất đắc dĩ nhìn bàn thấp ngăn giữa hắn và Chỉ Lan, nếu không có chướng ngại vật, nhất định hắn có thể vươn tay kéo nàng vào lòng.
“Lan nhi đêm nay mỏi mắt mong chờ.” Chỉ Lan nói mấy lời đấy một phần là để thử Huyền Diệp, nàng muốn biết Huyền Diệp nay là Hoàng đế liệu có còn bình thản như trước không, nếu hắn không coi ai vào mắt, vậy tất là không chấp nhận kiểu vui đùa đấy.
“Khụ khụ, chuyện Lan nhi vừa nói tôi sẽ lo lắng.” Những lời tình tứ vợ chồng để tối nói vẫn hơn, vì thế Huyền Diệp quyết đoán đổi đề tài, “Dận Chân và Dận Tự cũng đã đến lúc đến Thượng Thư Phòng đọc sách, tôi nghe thầy giáo nói nền tảng của hai đứa đã ổn.”
“Biểu ca đang khoe khéo sao?” Chỉ Lan cười khúc khích.
“Lan nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-ca-dung-chay-mot-kiep-yeu-nguoi/1616925/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.