“Ngươi nói cái gì? Ai mang thai?!” Huyền Diệp kinh hoàng, hắn đang xem sổ sách ở Hộ Bộ, đột nhiên có người đến báo rằng nữ nhân mà hắn chưa hề chạm đến mang thai, nhất thời Huyền Diệp chỉ muốn bóp chết “phụ nữ có thai” Đổng cách cách kia.
“Cung hỉ Gia, Đổng cách cách có thai hai tháng, thái y đã chẩn mạch, nói là thai nhi rất khỏe mạnh.” Bị phái tới là một thái giám không hiểu thời thế, không nịnh bợ được thì chớ lại thành giật râu hổ, Huyền Diệp nghe câu cung hỉ mà như muốn bùng nổ.
Những nữ nhân này được lắm, trong mộng hắn cho uống thuốc tránh thai bọn họ vẫn có bầu được, giờ hắn không gieo hạt mà bọn họ cũng nảy mầm, không biết đứa con hoang trong bụng Đổng thị là của ai. Huyền Diệp lần đầu tiên bị cắm sừng cảm thấy rất khó chịu đựng, bừng bừng lửa giận.
“Đi, Gia hồi phủ.” Huyền Diệp đi rất nhanh, hận không thể lập tức tóm cổ áo Đổng thị hỏi gian phu là ai, nhưng hắn không thể để người khác phát hiện sự thất thố của bản thân, chuyện này chỉ có hắn được biết, tự tôn đàn ông không thể lấy ra đùa.
“Đúng rồi, phúc tấn biết chưa?” Huyền Diệp có chút chột dạ.
“Phúc tấn phái tiểu nhân báo tin cho Vương gia.” Tiểu thái giám có chút khó hiểu, không phải Vương gia nên thưởng cho hắn sao, tại sao sắc mặt càng lúc càng khó coi.
“Vậy sao?” Huyền Diệp cắn răng gằn từng tiếng, đúng là nằm cũng trúng đạn, hắn bị oan mà.
Hồi phủ, Huyền Diệp không đến gặp Đổng thị trước mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-ca-dung-chay-mot-kiep-yeu-nguoi/1616897/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.