“Tôi phải vào triều, Lan nhi ngủ tiếp đi.” Huyền Diệp hôn Chỉ Lan, chuẩn bị đứng dậy.
“Đã nói em sẽ mặc quần áo cho biểu ca mà.” Chỉ Lan ôm chăn ngồi dậy, “Biểu ca quay lưng lại, em muốn mặc quần áo.”
“Được được, tôi không nhìn là được.” Huyền Diệp miệng nói nhưng người không nhúc nhích, nhìn Chỉ Lan chằm chằm.
“Em nói rồi em sẽ không thẹn thùng.” Chỉ Lan giống như động viên bản thân thêm can đảm, “Biểu ca hôm nay khi nào về?” Chỉ Lan bình tĩnh gỡ cánh tay quấy rối của Huyền Diệp, nhanh chóng mặc quần áo.
Huyền Diệp ra vẻ tiếc nuối, “Tan triều sẽ về, chuyện trong phủ làm phiền Lan nhi.”
“Vâng.” Chỉ Lan gật đầu, xỏ giầy đi lấy quần áo cho Huyền Diệp.
“Hôm nay biểu ca vẫn tuấn tú như mọi khi.” Chỉ Lan giúp Huyền Diệp thắt đuôi sam, lại tự tay treo ngọc bội túi tiền cho hắn, đánh giá Huyền Diệp một phen, cười hài lòng, kiễng chân hôn lên má Huyền Diệp, “Ăn sáng trước rồi đi.”
“Một lát nữa bọn họ đến thỉnh an, em cũng đừng hiền quá.” Huyền Diệp vừa ăn cháo vừa dặn dò.
“Em biết em biết.” Chỉ Lan nhìn chằm chằm món gà cuộn trứng, không ngẩng đầu.
“Hôm nay Tiểu Lý Tử sẽ tìm em thỉnh an, hắn là thủ lĩnh thái giám nội viện, sau này có chuyện gì đều có thể tìm hắn.” Huyền Diệp sợ Chỉ Lan vẫn chưa rõ, bèn nói thêm, “Cao quản sự quản lý ngoại viện cũng tới, hai người bọn họ sẽ trình sổ sách cho em, chủ yếu là em xem chuyện mua bán của nội viện và tình hình thu hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-ca-dung-chay-mot-kiep-yeu-nguoi/1616887/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.