Không lâu sau Khang Hi cũng tỉnh lại, vừa mở mắt liền thấy Chỉ Lan khóc đến sưng cả hai mắt. Lòng hắn bắt đầu hâm mộ chủ nhân của thân xác này, hắn chẳng xác định nổi có người con gái nào sẽ rơi nước mắt vì thật lòng lo nghĩ cho hắn không.
Chỉ Lan thấy Huyền Diệp tỉnh lại thì vừa vui vẻ lại vừa sợ hãi, nàng sợ người tỉnh lại không phải biểu ca mà là một người đàn ông khác, nếu biểu ca thật sự không về được, nàng phải làm gì bây giờ. Đúng là cái tốt không linh cái xấu lại linh, nàng vừa nhìn ánh mắt liền biết người này không phải biểu ca. Vì thế Chỉ Lan quyết đoán cho hắn uống một viên thuốc không có tác dụng phụ, khiến người uống mất hết sức lực.
“To gan! Nàng cho trẫm uống thuốc gì?!” Khang Hi hoảng sợ, không lẽ nữ nhân này định đầu độc hắn, sau đó để con mình lên làm Hoàng đế. Giờ thì hắn chẳng còn chút ngưỡng mộ nào với chủ nhân thân xác này, không thể tưởng được người trước mắt lại là một mỹ nhân rắn rết.
“Ngươi nghĩ cái gì?” Chỉ Lan vừa thấy vẻ mặt của hắn liền biết hắn suy nghĩ gì, nàng cảm thấy nhân phẩm của kẻ này rất tệ, chỉ có người nhân phẩm tệ hại mới có thể nghĩ về người khác như thế. “Thứ ta cho ngươi uống không phải độc dược, ta chỉ muốn ngươi ở yên đây cho ta thôi, ta làm sao nhẫn tâm làm bị thương thân thể của biểu ca.”
Chỉ Lan đứng dậy đẩy Khang Hi vào phía trong, nàng ngồi xuống bên giường, chuẩn bị đàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bieu-ca-dung-chay-mot-kiep-yeu-nguoi/1616858/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.