“Trong lòng ngươi có cảm giác bất an không ?” Tiêu Tiêu nhìn Lâm Tiểu Trúc được trang điểm kỹ lưỡng, mặc giá y đỏ thẩm càng làm nổi bật vẻ xinh đẹp mà hỏi.
Nàng nhớ tới lúc mình xuất giá, cũng mặc giá y đỏ thẫm ngồi trước gương. Lúc đó nàng rất vui, không chút lo lắng bất an vì nàng gả cho nam nhân mình yêu thích, cùng hắn chung sống, trong lòng nàng tràn đầy hạnh phúc. Chỉ có mẫu thân và ca ca lại nhìn nàng lo lắng bất an, bọn họ sợ nam nhân thoạt nhìn không tệ kia sẽ không che chở và bao dung cho nàng như bọ họ. Sự thật đúng như bọn họ lo nghĩ, cuộc sống của nàng đã không như ý, kỳ vọng bao nhiêu thất vọng càng nhiều. Khi Lục Kiện Ninh nạp trắc phi cũng ở trong phòng người kia liên tục mấy ngày, nàng rốt cuộc cũng hiểu được lo lắng của mẫu thân và ca ca.
Bây giờ nhìn Lâm Tiểu Trúc xuất giá, tâm tình của nàng lại như mẫu thân nàng trước kia, có chúc phúc cũng có lo lắng. Tuy Viên Thiên Dã đối với Lâm Tiểu Trúc rất tốt, rất thâm tình, nhưng lòng người luôn thay đổi, ai biết sau này sẽ thế nào ?”
Lâm Tiểu Trúc quay đầu, nhìn nàng một cái, xem như đã hiểu được suy nghĩ trong lòng nàng sau đó quay người lại, nhìn bóng dáng mình trong gương, mỉm cười, thanh âm cực nhẹ lại cực tự tin” bất an là có nhưng không nhiều”
“Đúng vậy, Viên Thiên Dã thích ngươi như vậy, đương nhiên sẽ không phụ ngươi, mà ngươi thông minh như vậy, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162733/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.