Lâm Tiểu Trúc ngước mắt nhìn thẳng Viên Thiên Dã” đây chẳng qua chỉ là một khối ngọc bài, dù do lão gia tử cấp cũng chẳng qua là hắn muốn thể hiện sự yêu thương quan tâm. Ta cần gì đem ra khoe khoang ? Thẩm Tử Dực biết chỉ do cơ duyên xảo hợp, không phải ta cố ý nói với hắn ?”
“Chẳng qua chỉ là một khối ngọc bài ?” mắt Viên Thiên Dã trầm xuống” khi đó, phụ hoàng và mẫu hậu ta chê ngươi địa vị hèn mọn, buộc ta cưới nữ nhân khác, ngươi biết rõ tâm ý của ta đối với ngươi, biết rõ ta khó xử. Sao không chịu đưa ngọc bài ra ? sao không cho bọn họ biết rõ thân phận ? ngươi có biết khi bọn họ nói ngươi là tiện tỳ, ta khó chịu thế nào không ? ngươi không cho người ta biết khối ngọc bài này, có phải vẫn không tin tưởng ta ? sợ ta biết thân phận của ngươi mới nguyện ý cưới ngươi ?”
“Ngươi khó chịu?” nói tới đây, Lâm Tiểu Trúc tức giận vô cùng” nếu ngươi không lôi kéo ta không buông, còn bắt ta bỏ ra năm ngàn lượng mới cho ta chuộc thân,ta sẽ bị người ta gọi là tiện tỳ sao ?”
Viên Thiên Dã có chút ngượng ngùng” ta không cho ngươi chuộc thân chẳng phải là luyến tiếc ngươi sao ? nếu ngươi sớm hiểu được tâm ý của ta, nguyện ý ở cùng một chỗ với ta, vĩnh viễn không ly khai thì ta đã sớm cho ngươi được tự do rồi”
“Hừ.” Lâm Tiểu Trúc tà nghễ liếc hắn” nói như vậy, ngươi sẽ không quý trọng tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/biet-vi-ky/3162711/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.